Sao Em Phải Buồn
Sao em phải buồn vì người không đáng lần này lần khác tổn thương em
Thì yêu vào rồi buông thả níu kéo đó cũng là điều lẽ đương nhiên
Họ hứa cho em hạnh phúc sẽ không làm nước mắt của em rơi
Vậy sao story đăng ảnh em khóc những giọt nước mắt lại vương thêm
Ngồi trong sương đêm em khóc nhiều làm em cay cả khoé mắt
Em vẫn còn thương anh ta mặc dù họ đưa em vào bế tắc
Em càng khóc thì chẳng được gì chỉ làm cho mắt em mờ thêm
Em thử quay lưng nhìn lại vẫn còn có anh luôn chờ em
Vì yêu em mà không dám nói chỉ đành lặng lẽ ở đằng sau
Vì đã từng nói rồi đã từng mất bởi vì trái tim này đã từng đau
Em à mong một lần em có thể thấu vì anh biết rằng lời yêu thương này khoảng thời gian sau sẽ không thể giấu
Và lời bài hát anh cố viết đẹp nắn nót từng chữ ở trên ô ly
Có thể khi nghe bài này em đỡ hơn nhiều nước mắt rồi sẽ khô đi
Vì anh biết rằng anh không là gì cũng không là người quan trọng
Anh chỉ biết yêu em bằng cách thả reaction trên story
Có một người ở phía xa xa
Đợi chờ ai đến nỗi đau thắt tâm can
Cớ sao em phải buồn về một người không đáng
Cô đơn lâu đến nỗi nước mắt tuôn rơi
Chỉ mong sao hạnh phúc sẽ đến ngay thôi
Bỏ tất cả thanh xuân chỉ để che chở em
Em còn sợ hãi những điều xảy ra đã làm cho em phải hồi ức
Đời em như là một mảnh giấy trắng họ chỉ biết vò xong rồi vứt
Họ làm em đau rồi làm em khóc xem em như đồ bỏ đi
Thôi đừng đỏ mi vì đối với anh em vẫn là người tuyệt vời nhất
Hãy cười lên hỡi người ơi vì em vẫn còn anh mà
Em đừng buồn nữa sẽ rất ảnh hưởng tới vườn hoa tươi ở quanh nhà
Anh biết là chuyện tình cảm lúc nào cũng mang lại cảm giác phôi pha
Cố gắng lên em khoảng thời gian tới nỗi buồn của em sẽ trôi qua
Còn chuyện yêu em anh đâu dám nghĩ
Kể cả lời yêu mà không nói được sao nghe chán nhỉ
Chỉ biết đứng sau bảo vệ cho em chỉ cần thấy em cười là đủ
Em như là một bông hoa nhỏ cũng cần phải có một người là chủ
Anh thì không dám ngỏ lời yêu chắc tại bản thân của anh nhút nhát
Nhưng hôm nay mà không nói ra thì không bao giờ có lúc khác
Anh rất yêu em anh có thể vì em vượt gió và vượt giông
Em có thể nào cho anh cơ hội bên em suốt cả đời được không
Có một người ở phía xa xa
Đợi chờ ai đến nỗi đau thắt tâm can
Cớ sao em phải buồn về một người không đáng
Cô đơn lâu đến nỗi nước mắt tuôn rơi
Chỉ mong sao hạnh phúc sẽ đến ngay thôi
Bỏ tất cả thanh xuân chỉ để che chở em
Đôi khi ta nên chấp nhận buông xuôi
Để lòng không phải nhớ mãi những chuyện buồn đau
Đoá hoa xinh đẹp này cần một người tốt hơn