Nhớ Mùa Thu Hà Nội
Ai bánh giày bánh giò không
Mì nóng bánh ngọt đây
Ai phớ đê
Có ai mua mua cóc về làm ruốc đây
Nếu như những kí ức về Hà Nội là điếu thuốc yeh
Tôi sẽ rít một hơi thật sâu và để nó chuốc phê
Cho tôi về và nghe lại tiếng tàu điện leng keng
Đu một mạch lên bờ Hồ tới phố Tràng Tiền làm que kem oh
Này cụ ơi cho con ly trà đá
Nhìn ngắm mọi người khoan thai giữa mùa thay lá
Người lưu lạc nơi phương xa cũng đã đến lúc trở về
Hà Nội là cô gái chung tình cô ấy giữ lời thề
Anh muốn hỏi rằng em ơi (ơi)
Hoa sữa nở có phải để đón anh về chơi (về chơi)
Gió mùa thu làm cho anh thêm bồi hồi (uh)
Giữa Hà Nội anh vẫn đợi chờ
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi oh
Hồ Tây chiều thu
Mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi
Màu sương thương nhớ
Bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời
Uh uh
Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người (Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người)
Lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai (hah)
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội (oh oh)
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ (yeh eh)
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi
Sẽ có một ngày trời thu Hà Nội (dada)
Sẽ có một ngày từng con đường nhỏ (oh)
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi ah hah
Trả lời cho tôi oh hoh yeh
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi
Trả lời cho tôi yeh
Oh oh oh
Uh oh
Hoh hoh
Trả lời cho tôi oh yeh (ah)
Sẽ có một sẽ có một sẽ có một ngày yeh
Oh yeh yeh oh
Hà Nội mùa thu cây cơm nguội vàng
Cây bàng lá đỏ nằm kề bên nhau
Phố xưa nhà cổ mái ngói thâm nâu
Hà Nội mùa thu mùa thu Hà Nội
Mùa hoa sữa về thơm từng cơn gió
Mùa cốm xanh về thơm bàn tay nhỏ
Cốm sữa vỉa hè thơm bước chân qua
Hà Nội mùa thu
Mùa thu Hà Nội
Nhớ đến một người
Để nhớ mọi người